❄️ Truyen Bao Boi May Man Ngu Nham Giuong

Tấm ảnh chụp Quỳnh Sâm đang ẳm một đứa bé, gương mặt cô rất dịu dàng. Ninh Ninh mở xấp ảnh ra mới phát hiện hai trang cuối do nước thấm nên dính vào nhau cho nên cô không thấy được những tấm ảnh này. Những tấm ảnh đều chụp Quỳnh Sâm cùng đứa trẻ kia. Hơn nữa cô đang cười, tuy rằng cô so với ảnh trước gầy yếu hơn nhưng cô lại đang cười. Giới thiệu truyện: Cặp đôi nhân vật trong truyện Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường rất dễ thương, lúc thì đáng yêu lúc thì ngây ngô dịu dàng. Cuộc sống tại Las Vegas khiến anh mờ nhạt, để đi cái gì đó mới hơn vì vậy anh đã sang Đài Bắc và gặp được cô giá đáng yêu như cô. Đã vậy cô còn cho anh mướn phòng ngủ cùng giường với anh??? Giới Thiệu Nội Dung Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường: Chính sự ngây ngô đến đáng yêu, dễ thương nhưng lại rất dịu dàng của cặp đôi trong truyện Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường đã tạo nên thành công nhất định cho tác giả Hắc Khiết Minh. Doc truyen bao boi may man ngu nham giuong lttp truyen chu ebook prc download full. Tác giả: Hắc Khiết Minh. Thể loại: Ngôn Tình. Trạng thái: Hoàn thành. Độ dài: chương. Đánh giá: 9 / 10 từ 1 lượt. Mời bạn đón đọc truyện full Bảo Bối May Mắn Ngủ Nhầm Giường của tác giả Hắc Khiết Minh. Read Chương 176: Muốn sống cùng sống, muốn chết cùng chết. from the story [ Full ] [Edit] Quý Phi Dùng Thực Lực Chửi Bậy Mà Thượng Vị by TaiTheTuongPhung (Tá Truyện Full ngu ben canh giao su chuong 32 với tổng số 205 truyện liên quan. Kho truyện Full ngu ben canh giao su chuong 32 tổng hợp hay nhất - Page 1 2-4-2022 Tên truyện : Tiểu anh đào Tác Giả :Bão Miêu Nguồn : Wikidich Bìa truyện : xuhao1 Số chương : 55 chương +10PN Văn án Thẩm Chi Châu đang Xem Ngày Xuất Hành Đi Xa - Ngày xem 09/09/2022 - Xem tuổi xem ngày cho công việc, cưới hỏi, làm ăn, đi xa, đám tiệc Vẫn là nàng căn bản không đối xử với hắn như một nam nhân. Nàng luôn mang cái mặt nạ lạnh lùng đối mặt với mọi người Ngẫu nhiên lộ ra sự dịu dàng cùng ngượng ngùng làm cho hắn tim đập thình thịch Hắn lấy làm tức giận vì nàng luôn vì đồ ăn mà đẩy hắn ra. Hắn nam nhân đầy sức quyến rũ lại không ai bì được mà lại thua kém mùi vị của thức ăn. Lâm vào mê man trung đích Âu Dương mạn làm giấc mộng. Trong mộng, Âu Dương mạn phát giác chính mình một lần nữa về tới mới trước đây, về tới hơn hai mươi năm trước đích âu gia chủ trạch, về tới hắn kia gian che kín phim hoạt hoạ đồ án đích xinh đẹp phòng ngủ. mzRba9.  Đây là một truyện ngôn tình hài hước thích hợp đọc để giải trí chứ không như cuốn Tương Tư Ác Quỷ của tác giả. Vì vậy các bạn hãy đọc nó để thư giãn nhé! Văn án của tác giả Kỳ quái, là hắn bị biến dạng hay là mắt nàng có vấn đề? Nụ cười mê người của hắn nàng một chút cũng không để ý Ngang nhiên nắm lấy tóc hắn thành cái bím tóc. Nữ nhân khác cả đời nguyện ý cùng hắn lên giường. Chỉ có nàng nằm bên cạnh hắn mà vẫn có thể ngủ ngon lành. Là nàng e sợ bản thân không đủ tiêu chuẩn hay là hắn không đủ mê người? Vẫn là nàng căn bản không đối xử với hắn như một nam nhân. Nàng luôn mang cái mặt nạ lạnh lùng đối mặt với mọi người Ngẫu nhiên lộ ra sự dịu dàng cùng ngượng ngùng làm cho hắn tim đập thình thịch Hắn lấy làm tức giận vì nàng luôn vì đồ ăn mà đẩy hắn ra. Hắn nam nhân đầy mị lực lại không ai bì được mà lại thua kém mùi vị của thức ăn. Còn gì tàn khốc hơn nữa… Tiết tử Ngọn đèn sáng lên, đưa ánh sáng rọi cả một vùng, trắng noãn như tuyết. _ Đúng rồi, chính là như vậy! Tốt! Từ từ quay đầu lại! Lời chỉ thị từ phía sau truyền đến, nàng quay đầu, màu đen tóc dài như tơ phơ phất. Xung quanh bắt đầu sáng hơn, rọi trắng xóa cả một khoảng. Hẳn là không phải, không phải, không phải…… Nàng vốn sẽ không nghĩ sinh hạ đứa nhỏ, kia đối với nàng mà nói là trói buộc…… _ Nàng như một loài rắn độc Tiếng nói khe khẽ ở bên tai. Phút chốc, một tiếng nổ ầm ầm. Không gian màu trắng lần lượt chuyển thành một mảng màu hồng, giống khói lửa, sáng bừng lên rồi nhanh chóng trôi đi, chỉ để lại một màu đen thẳm. _ Muốn biết sự thật? _ Tên? Là Casa Lina…… Casa Lina…… Lena…… Âm thanh của xe cứu thương quanh quẩn trong bóng đêm, tiếng người lộn xộn nổi lên bốn phía. Tai nạn xe, có người bị kẹt ở trong xe, mất máu quá nhiều, lâm vào hôn mê, thần trí không rõ…… Màu trắng ngọn đèn lại sáng lên, chiếu sáng lên hết thảy. Tim đập ngừng, tránh ra, ta muốn điện giật…… Phanh! Lại tránh ra…… Phanh! Tránh ra…… Phanh! Nàng không cần đứa nhỏ kia…… Không cần đứa nhỏ kia…… Không cần…… đứa nhỏ kia…… Trong trí nhớ, một gương mặt hoàn hảo thiên sứ đang mỉm cười. Nàng không cần…… Đứa nhỏ…… _ Anh không biết em còn có sở thích nhìn người khác mùi Dương Ninh Ninh mặt đỏ lên, trừng anh đang đọc truyện tại Tôi tìm không thấy phòng nghỉ, cô phục vụ kia nói ở đây cũng được. Tôi chỉ muốn ngồi lại trong phòng nghỉ ngơi một lát. Nào ngờ hai người kia, mới đến đã ôm lấy nhau, căn bản không chú ý đến sự có mặt của Em nghỉ ngơi ở sau rèm cửa sao?Anh có chút nhíu mày hỏi. _ Ở ban xấu hổ không dám nhìn anh, tiến lại ngồi bên sô pha, cởi đôi giày cao gót ra Tôi đang ngắm cảnh ở phía ngoài thì hai người bọn họ đến. Tôi định đi ra nhưng không kịp. Anh theo cô ngồi xuống sô pha, cười khẽ ra Cho nên em đành phải ở đây!Cô lẩm bẩm một tiếng rồi cởi nốt chiếc giày cao gót còn lại. Đau đến toát mồ hôi lạnh. _ Làm sao vậy?Anh ngồi xuống trước mặt cô lo Không có gì! Giày mới, mang không nhịn đau cởi giầy nhưng khóe mắt lại nhíu lại một Này, đừng! Để anh giúp em!Anh cởi giày cô ra, liền thấy ngón chân cái của cô sưng đỏ lên, anh chau Nổi mụn nước rồi!_ Đáng ghét!Âm nhạc phía bên trong ngừng hẳn, truyền đến tiếng vỗ tay, tiếp theo là lời nói của Bart lão gia. Anh đứng dậy, ôm lấy cô, hướng theo phía hành lang cuối mà đi. Cô sửng sốt, nhìn anh Này! Hôm nay sinh nhật cha anh đấy! Anh nên vào đó! Anh nhếc khóe môi cười Dù không có anh cũng không có chuyện gì xảy hành lang lầu một, anh ôm cô vào thang máy lên lầu hai. Điều làm cho cô kinh ngạc không phải là thang máy đã lỗi thời mà là anh đang ôm cô vào phòng. Di Di = Di Di thích ah Vào phòng mới có nhiều chuyện để coiChợt nhìn lên, cô giật mình nghĩ kia không có nóc nhà bởi vì cô đang nhìn được cả bầu trời đầy sao. Rồi sau đó cô cũng nhanh chóng nhận ra không phải không có nóc nhà, mà là nóc nhà được làm bằng kính trong Đây là đâu?Cô vẫn nhìn trên nóc nhà trong suốt trên đầu, không thể dời tầm Phòng của anh!Anh đặt cô lên giường rồi mới đến ngăn tủ lấy Nó không bị vỡ chứ?_ Đây là thủy tinh đặc biệt. Thật ra trên đó còn một tầng. Nếu muốn xem có thể lên đó! Cô nhìn lại, phát hiện anh chuẩn bị đem đôi giày của cô cho vào thùng Này, giày tôi mới mua!_ Anh sẽ mua cho em đôi bỏ qua kháng nghị của cô, nhanh chóng đem đôi giày cho vào thùng rác. Sau đó lấy bông gòn tẩm vào cồn, cẩn thận lau mụn nước trên chân Thấy vẻ mặt chăm chú của anh, cô âm thầm thở dài, vô lực lẩm bẩm Quên đi! Dù gì tôi mua giày cũng chỉ để ứng phó tối hôm nhìn cô, khóe môi khẽ nhếch, không nói thêm cái gì, cầm kim đến gần mụn nước của cô, Ninh Ninh thấy thế nhịn không được co rụt lại. Hawke nhẹ nắm mắt cá chân của cô, dừng lại động tác, nhìn cô trấn an Yên tâm, không đau đâu. Anh trước kia từng làm Vì sao?Cô tò mò mở miệng. _ Tập đi sửng sốt, Hawke thừa dịp cô sững sờ, dùng kim đã khử trùng châm vỡ mụn nước. Khi nước chảy ra hết, liền dùng oxy già sát anh xử lí mụn nước của cô một cách thành thục, Ninh Ninh có chút không ngờ đến, vẫn biết anh từng làm người mẫu nhưng lại không từng nghĩ đến việc anh cố chấp tập đi catwall đến nỗi chân nổi mụn thật lúc trước cô không hiểu rõ người đàn ông này. Giờ từng bước, từng bước hiểu anh. Lúc trước cô không thể hiểu vì sao mình lại chạy đến đây bởi vì không dám suy nghĩ quá sâu. Cũng bởi vì cô biết ngoại trừ ba mẹ sinh cô ra, cô chưa từng quan tâm đến một ai rồi, cô thừa nhận, cô chính là háo sắc, cho nên mới vì người đàn ông đẹp đẽ đang ngồi trước mặt này mà từ xa xôi chạy đến đây. Đi cùng Bạch Vân tìm Khấu ca chỉ là cái cớ. Cô chính là không thể đối mặt với người đàn ông này chấp nhận mình đã say mê. Nhưng mà say mê vì cái gì? Khuôn mặt anh đúng là dễ khiến người khác say mê nhưng đâu phải trên thế giới này chỉ có anh đẹp lẽ nên như anh nói, chúng ta có thể thử hẹn hò. Dù sao cô cũng không có ghét anh, anh lại tỏ vẻ có ý với cô. Hai người chúng ta có hẹn hò cũng đâu có gì kì sau đi! Chuyện này không nghĩ cũng không chết ai. Là Ԁụᴄ ᴠọпɡ cũng tốt, tò mò cũng thế. Thế giới này mỗi ngày đều có người lên giường, mỗi ngày đều có người phát sinh chuyện tình một đêm. Cho dù cô và anh ở cùng một chỗ, say mê một đêm thì cũng đâu có sao?Sau đó bất quá thì chia tay, chia tay thì cô Đài Loan, anh ở Mỹ, đến già cũng không có cơ hội gặp lại cho đỡ xấu Hawke?Nhanh người nằm lên giường, cô lớn tiếng gọi Sao? Anh lấy một băng gạc thay cô băng bó vết Tôi không thích cùng người khác có chung một người đàn đập bình bịch bình bịch vang, cô nhìn thẳng anh, trấn định Cho nên lúc chúng ta bên nhau, anh không được tìm đến người con gái khác. Di Di ối cái này có nên coi là Ninh Ninh tỏ tình không?Anh sửng sốt, dừng thay băng, ngẩng đầu nhìn Đồng ý không?Cô hơi hơi nhíu mày. Trong mắt anh tỏa ra ý cười, anh nhẹ giọng mở Đồng ý!_ Tôi hi vọng chúng ta phát triển tốt, nhưng nếu không có cảm giác muốn chia tay thì nên nói thẳng. Tôi không muốn mình trở thành tên ngốc. Ok?_ Ok!Miệng anh giác khẽ nhếch, mỉm cười hứa Tôi năm nay 27 tuổi, anh bao nhiêu?_ 30_ cô gác lên đùi anh, tay anh vẫn nắm mắt cá chân của cô, ngón cái vuốt nhẹ lên chân cô. Một làn khí nóng chợt ập Em còn muốn biết gì nữa không?Đôi mắt xanh lam của anh dần chuyển sang màu xám, trên môi nở nụ cười bí Tạm thời…Đáng ghét! Người đàn ông này nhất định là cố ý, bắt cô toàn bộ đều chú ý đến nơi tay anh, làm sao còn có biện pháp suy nghĩ ra câu hỏi? Cắn môi dưới, mặt cô phiếm Chưa nghĩ ra!_ Anh thì có!Anh mỉm cười, áp cô lên giường, cuồng nhiệt hôn. Trên trời, ngôi sao tỏa sáng, dưới lầu phòng khiêu vũ lại lần nữa vang lên. Trên giường hai người đã không còn nghe thấy. Anh ở nửa đêm bừng tỉnh, trợn mắt chợt thấy cô, anh có chút mê Anh lại gặp ác mộng sao?Nhíu mày, cô ngồi bên cạnh anh, lo lắng. пɡựᴄ vẫn đập phập phồng, anh nhìn cô rồi mới nằm lại trên giường, nhắm hai mắt lẩm bẩm Xin lỗi!Tay lau mồ hôi trên trán anh, Ninh Ninh nhịn không được mở miệng_ Hawke?Anh cầm tay cô, hai mắt vẫn nhắm Vết sẹo trên người anh là vì sao?Anh trầm mặc trong chốc lát, mới liên lụy khóe miệng Tai nạn. Khi còn trẻ, do bất nói dối. Cô biết vết thương này nhất định có liên quan đến ác mộng của anh. Cô không biết vì sao mình lại muốn hỏi. Rõ ràng đã biết anh nói dối lại nhịn không nổi mà mở Xấu lắm không?Thấy cô không nói, anh mở mắt ra, nhìn cô tự giễu Anh không chết đã là kì tích rồi!Cô nằm hồi trên giường, đầu gối lên trên пɡựᴄ anh, tay nhẹ nhàng vuốt vết sẹo của anh, mở miệng hỏi cái thắc mắc giấu trong lòng đã lâu_ Anh ở bệnh viện hết bao lâu?_ Nửa năm!Trong lòng không hiểu sao có chút đau xót, Ninh Ninh thở dài, nhỏ giọng Em rất mừng vì anh còn sửng sốt, như là không nghĩ tới cô sẽ như thế nói. Một dòng cảm xúc dâng đầy trong lòng, trên trời hàng ngàn vì sao lấp lánh, anh có chút thất thần. Rất mừng vì anh còn sống sao? Anh cho tới bây giờ không thể nghĩ tới, cô cũng rất mừng khi anh họng một trận co rút nhanh, anh không biết nên nói cái gì, trong đầu suy nghĩ hỗn độn. Vòng tay ôm cô không tự chủ mà siết vào chặt hơn. Thấy anh im lặng, Ninh Ninh cũng không nói lời gì nữa, chính là nghe nhịp tim anhđập, rồi mới nhắm lại mắt, thử một lần nữa đi vào giấc ba mươi phút đi qua, cô vẫn tỉnh, thở dài, cô mở mắt ra, buông tha cho vẻ giả vờ ngủ, mở miệng gọi Hawke, anh đã ngủ chưa?_ Chưa!Anh thanh âm khàn khàn mở miệng, trong đầu suy nghĩ vẫn hỗn loạn như Ngôi sao phía bên phải kia rất sáng nha!_ Là Mộc tinh?_ Ừ!Anh nhìn cô một cái, thấy vẻ mặt hào hứng của cô, liền Em muốn nhìn không?_ Nhín cái gì?Cô nhúc nhích, mái tóc dài xõa trên người anh. Trong đầu tuy rằng vẫn hỗn loạn, trong nháy mắt, anh lại hiểu được anh nguyện ý trao cô những gì cô muốn. Cho dù là muốn anh hái trăng trên trời, anh cũng sẽ có biện pháp làm được. Di Di ôi trời, chiều nữ chính quá 😉 _ Mộc ngồi dậy, mỉm cười, chỉ chỉ vào kính viễn vọng. Cô sửng Xem tới được sao?_ Đương đứng dậy xuống giường, đem bên giường kính viễn vọng đến rồi đến bên tường nhấn vào cái chốt. Hai làn thủy tinh trên trần nhẹ nhàng mở ra. Nhìn cái miệng nhỏ nhắn của Ninh Ninh há tròn ra, anh mỉm cười rồi ngồi lại bên giường. Hawke ngồi trên giường, kéo cô ngồi phía trước anh rồi mới giúp cô điều chỉnh tiêu cự. Ninh Ninh dưa mắt nhìn vào ống kính, chỉ thấy đến một viên tinh cầu màu đất. Trên mặt cầu có vài vết lồi, cô không nghĩ tới sẽ nhìn rõ ràng như thế, không khỏi hét Nhìn rất rõ nha!Anh đưa tay choàng qua eo cô, đem cằm tựa vào trên vai cô, khẽ cười Mộc Tinh lớn hơn trái đất 1000 lần, có 16 vệ tinh, trong đó 4 cái khá lớn, dùng kính viễn vọng bình thường cũng có thể xem Vệ tinh?_ Như mặt trăng Ưm!Cô nhịn không được đỏ Thành tích môn này của em không khá cho lắm!Miệng anh giác khẽ nhếch, không chọc cô Em nhìn xem. Trên nó có một khối màu đỏ sẫm, gọi là thẩm ban. Như là bão của trái đất vậy. Nó được phát hiện đến nay đã 300 trăm năm, so với diện tích Địa cầu lớn hơn đến hai 300 năm sao?_ Ừ!Anh tiếp tục giải Bởi vì Mộc tinh là khối khí, mặt ngoài không có tròn trĩnh như trái đất, cho nên không thể tiêu hao năng lượng. Bởi vậy một khi phát sinh dòng khí xoay tròn sẽ kéo dài một thời gian không thể tiêu tan như gió ở trái đất. Cho nên tồn tại đến bây giờ, không biết khi nào mới Vậy bên trong nó là gì?_ Bởi vì chưa có người lên đó nên không biết được. Các nhà khoa học nói có thể là chất lỏng hoặc dạng Sao anh biết nhiều như thế?Anh đem mặt chôn vào hõm cổ cô, thở sâu rồi mới mới Sau khi tai nạn xảy ra, anh không có gì làm, Khấu ca đã tặng anh. Cái đó anh ở bệnh viện ɡɪếт thời gian rồi sau đó lại mua cái khác tốt hơn. Đến cuối cùng là cái Ninh nhìn Mộc tinh, nhẹ nhàng Anh có một anh trai rất Đúng vậy!Anh mỉm cười, hôn lên cái cổ trắng ngần của Đừng nháo!Cô rụt cổ lại, trừng mắt nhìn anh một cái. Anh đưa ra vẻ mặt vô tội, cô thấy thế mới quay lại đầu tiếp tục nhìn kính viễn. Ai ngờ được, một giây sau, anh lại tiếp tục һàпһ һạ cổ cô. Đáng giận, cô mới vì anh cảm thấy khổ sở, anh lại chỉ biết động tay động chân nghịch Này, đừng nháo! Rất nhột!Cô đỏ mặt né Em nhìn còn chưa Nó sẽ không chạy trốn, ngày mai em có thể xem khóa chặt hai tay cô, liếm hôn vành tai của cô, bàn tay luồn vào trong áo, âu yếm nơi tròn đầy của Hawke……Cô thở gấp bắt lấy tay anh, lại vô lực rớt Anh rất thích em gọi tên anh như thế!Tay anh tiến vào giữa chân cô, khàn khàn Em thật thơm, lại nóng……Anh mỗi ngày đều muốn đưa em lên giường, nghĩ đến cảnh em ở trong lòng anh hòa tan đi. Nghĩ đến em sẽ có biểu tình như thế nào. Di Di ._ Đừng nói nữa……Không thể né tránh bàn tay của anh, cảm giác kì lạ khiến cho toàn thân run rẩy. Cô cắn môi dưới ưm một tiếng, mềm nhũn dựa vào lòng anh. Anh hôn lên môi cô, ᴄướρ lấy không khí của Anh thích em vì anh mà loạn ý thế bên môi cô, trầm trầm nói. Rồi nâng thắt lưng của cô lên, làm cho cô ngồi ở trên đùi anh, tiến vào nơi ấm áp trong cơ thể Hawke?!Cô thở gấp một tiếng, nhanh tay nắm chặt hai bên giường. Đôi tay anh nhẹ buông lỏng người cô. Ánh trăng rơi trên người cô lung linh, làn da trắng mịn thật dịu Em thật đẹp!Anh khàn khàn nói, mê nhìn da thịt trắng mịn của cô chảy ra mồ hôi rồi mới bởi vì тɪ̀пһ Ԁụᴄ mà phiếm hồng. Anh khắc chế xúc động của chính mình, chờ cô thích ứng với anh rồi mới bắt đầu chậm rãi luật triều đánh úp lại, Ninh Ninh hoàn toàn không thể tự hỏi ngoài thở dốc cùng cảm nhận anh. Cô chuyện gì cũng không thể làm, chỉ có thể mặc anh mang chính mình mãnh liệt tiến vào… mênh ᴍôпɡ cảm giác. Phần 1Trời đã về khuya, ánh sáng từ từ nhường lối cho màn đêm. Gió đem theo lá rụng trên lối đi bộ cuồn cuộn bay. Trên đường cái, đa số chủ quán đều đã nghỉ ngơi, chỉ còn số ít vẫn mở cửa. Ban đêm yên tĩnh, một câu chần chờ như muốn hỏi nơi tiệm cà phê sắp đóng cửa truyền Khấu ca, này…… Là kho hàng sao?_ Ngươi ở nơi này, muốn hay không thì tùy ngươi! Không muốn thì cút đến khách sạn cho cho người nọ cằn nhằn, cửa sắt bị kéo xuống dưới, Hawke Bart hai tay cho vào túi quần nhìn tiệm cà phê duy nhất còn mở cửa, không tiếng động cười khổ. Thở dài, anh xoay người trở lại kho hàng, cởi áo khoác, cởi bỏ áo sơmi, nằm dài trên giường. Chắc là cũng sẽ không quá khó ngủ……Sẽ không mới là lạ!Một giờ sau, hai mắt anh vẫn không nhắm được, cuối cùng phải ngồi dậy. Giường xếp trên những thùng hàng, ở góc rơi ra một gói thuốc lá, anh rút ra một cây, lại tìm không thấy cái bật Có cần xui đến thế không?Anh bắt chéo chân ngồi trên giường, hai tay gác đầu, nhíu mày nhìn lên trần nhà màu xám. Hoài nghi đầu bị mình phá nát cho nên mới dại dột chạy tới nơi này. Nhưng thật sự anh đang cần tìm một nơi không ai biết. Là như thế nào? Nghỉ ngơi một chút sao? Đại khái là vậy đi, anh thật sự không biết, chỉ hiểu được cuộc sống bình thản nhàm chán làm cho anh muốn điên rồi, thế giới tựa hồ mất đi màu sắc, một mảnh u ám, vậy mà còn như muốn tiếp tục đi xuống, anh không thể hít thở. Anh phải làm chút gì đó để ngăn cản máu điên cuồng. Cái chủ ý tìm đến Khấu ca quả không sai. Anh ngắm ngắm cái chỗ không lớn này, có lẽ ngày mai anh có thể nghĩ biện pháp làm nơi này trở nên thoải mái, mua bàn chải đánh răng, khăn mặt, một số thứ linh tinh, có lẽ thêm một cái gối…Phanh –Một tiếng vang lên làm cho giấc ngủ mới miễn cưỡng đi vào của Hawke một lần nữa bừng tỉnh, anh nhìn trần nhà, thanh âm kia lại vang bang –Cái gì vậy?!Anh bò lên giường, mở đèn, tiếng vang kia lại đột nhiên ngừng. Nhíu mày, anh nghiêng tai lắng nghe, nhưng trong đêm tối một mảnh yên lặng. Nhún vai, anh tắt đèn, nằm lên giường, ai ngờ anh mới nằm xuống, lại đột nhiên nghe được một tiếng cô gái thét chói cái gì? Anh ngẩn ra, tiếng thét chói tai lại lại lần nữa truyền đến_ Cứu mạng a!Cứu mạng? Ok, anh tin tưởng trình độ tiếng Trung của anh đủ để anh nhận ra chữ kia là cầu cứu mạng! Anh cả người nhảy dựng lên, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến cửa, đập vỡ cửa sắt, hướng lên trên nhìn xem, chỉ có đèn lầu hai còn sáng. Tiếng thét của cô gái lại lần nữa vang lên. Anh không kịp sau nghĩ, lập tức chạy đến cầu thang, chạy đến bên phòng có tiếng thét chói tai Uy, mở cửa! Mở cửa nhanh!Tiếng thét chói tai đột nhiên dừng, anh cả kinh, sợ cô gặp chuyện không hay. Ngay lập tức đá văng cánh vừa mở ra, Hawke lập tức vọt đi vào, một bóng người lao đến, anh cúi đầu, không nương tay một cước đá vào, người bay tới lập tức dùng tay đỡ, vẫn bay đi ra ngoài, cả người đánh lên vách tường, kêu ầm một tiếng, đập hư cả một cánh cửa sổ. Người nọ ngã xuống đất rên rỉ, Hawke lại ngây ngẩn cả người, là nữ!_ Không cần, cứu mạng a!Phía sau lại truyền đến thét chói tai, anh nhanh chóng quay đầu lại, ngẩn ngơ, bởi vì thanh âm kia là từ trong TV truyền đến, màn hình TV thật sự lợi hại, âm thanh sống động như thật. Trong nháy mắt, anh đứng chôn chân tại chỗ, hoàn toàn không thể phản ứng, tiếng rên rỉ phía sau thẳng đến nhắc nhở chuyện ngu xuẩn anh vừa làm. Ách…… anh có chút xấu hổ xoay người lại, tiến lại muốn đỡ Thật có lỗi, tôi……_ Đừng tới đây!Cô tức giận trừng Tôi muốn gọi điện thoại báo cảnh sát!Báo cảnh sát? Đùa giỡn cái gì! Anh sửng sốt, lại tiến lên phía trước muốn giải Tôi không phải…_ Đứng lại!Cô kia rụt về phía sau, mặt cảnh giác nói_ Cục cảnh sát ngay tại phía trước, bọn họ lập tức sẽ đến đây!_ Đáng chết!Âm thầm mắng một tiếng, anh dừng lại, hai tay hướng lên trên, làm bộ dạng đầu hàng, tỏ vẻ chính mình cũng không ác ý, mở miệng cười khổ_ Hắc, cô hiểu lầm, tôi là bởi vì nghe được tiếng thét chói tai, cho nên mới……Cô nheo lại mắt, hồ nghi trừng anh, rồi mới toát ra một câu lên án_ Anh tấn công tôi!_ Là cô tấn công vẻ mặt vô Tôi chỉ là tự vệ. Cô khinh thường thét lớn một tiếng, đứng lên, mắt cá chân lại truyền đến một trận đau nhức, cả người thiếu chút nữa yếu đuối té xuống. Hawke thấy thế, vội vàng tiến lên đỡ lấy Hắc, cô có sao không?_ Đáng chết, rất đau! Buông tay! Anh…Cô đau kêu ra tiếng, nước mắt thiếu chút nữa rớt xuống dưới. Hawke sửng sốt, thế này mới phát hiện chính mình nổi hứng tử tế bất tử lại khiến cô bị thương, anh chạy nhanh đến bên bàn chân bị thương của cô, ôm lấy thắt lưng, một tay ôm lấy cô đứng Thật có lỗi, tôi thật sự không phải cố Làm cái gì? Người ngu ngốc này! Thả tôi xuống ! Thả tôi buồn bực gầm Tôi dìu cô đến ghế không biết hôm nay là chuyện gì xảy ra, làm gì cũng không xong, Hawke thầm than, đem cô hướng đến sô Tôi thật sự không có ác ý, tôi ngủ ở dưới lầu, nghe được có cô gái kêu cứu mạng, nghĩ đến trên lầu phát sinh án mạng, lúc gõ cửa lại nghe thét chói tai cho nên mới xông mạng? Cô nhíu mày hí mắt, cắn răng nói_ Đó là tivi! Television! TV!Hawke đem cô đi tới ghế sô Tôi hiện tại đã trừng anh, rồi mới mở miệng_ Anh nói, anh ngủ dưới lầu?Hawke lại lần nữa cười khổ_ Ừ!Cô lại trừng anh, im lặng sau một lúc lâu, mới lại hỏi_ Khấu Thiên Ngang là gì của anh?_ Anh trai của thấy cánh tay cô bắt đầu sưng đỏ đứng lên, nhịn không được nói_ Bệnh viện gần nhất ở đâu?Phát hiện tầm mắt anh vẫn chằm chằm vào cánh tay của cô, cô liền kéo tay áo xuống, lãnh mặt nói_ Tôi không cần gặp bác sĩ, anh tên gì?_ giương mắt nhìn cô, phát hiện cô gái này rất xinh đẹp, bất giác lộ ra nụ cười mê người, giơ tay báo tên đầy Hawke nhìn bàn tay to của anh liếc mắt một cái, lại đem tầm mắt về mặt anh, mặt không chút thay đổi nói_ Thật có lỗi tôi nói thẳng. Tôi nghĩ anh biết bị cánh cửa bị anh đá hiện giờ đang thế nào. Nếu anh không muốn bị nắm đến cục cảnh sát, tôi khuyên anh tốt nhất bây giờ nên trở về chỗ của trên mặt vẫn giữ nụ cười mê người, thoải mái nói_ Cô nhất định phải đi bệnh viện, tôi biết lực đạo của mình, nếu tôi bỏ đi, chỉ sợ tôi vì lương tâm bất an mà không ngủ được. Huống hồ, tôi nghĩ cô không thời gian báo cảnh sát, đúng không?Cảnh cục nếu đúng theo như lời cô gần như vậy, cô lại báo, hiện tại cảnh sát cũng sớm nên chạy tới rồi. Hawke mỉm cười nhìn cô gái này một lần nữa nheo lại mắt, giống như con mèo nhỏ bị bỏ, cô còn không kịp làm khó dễ, cửa đột nhiên truyền đến một tiếng Không được nhúc nhích, tôi là cảnh sát, giơ tay lên!Nụ cười của Hawke chết đứng, chỉ thấy kia cô gái nhíu mày, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Giơ tay lên!Phía sau viên cảnh sát lại lần nữa cảnh cáo. Hawke chậm rãi giơ lên, nhìn nụ cười của cô. Quái lạ, tuy rằng biết cô là ở cười nhạo anh, anh lại cảm thấy cô so với lúc nãy lại đẹp hơn một chút. _ Âu Dương tiểu thư, cô có sao không?Tên kia viên cảnh bước tới. Cô liền nghiêm mặt khi Lâm cảnh quan tiến lại, đột nhiên trở nên có chút câu nệ nói_ Không sao!_ Tôi ở dưới lầu nhìn thấy cửa sổ nhà cô bị phá, người này là ai? Anh quấy rầy cô sao?Lâm cảnh quan nhìn cô hỏi. Hawke nhướng mày, không vội giải thích, chờ xem cô gái này trả lời như thế nào. Cô liếc anh một Không có, chính là hiểu Hiểu lầm?Lâm cảnh quan nhăn mặt, quay đầu nhìn xem cánh cửa bị phá, lại nhìn cô một cái, hoài nghi hỏi_ Cô chắc chắn?_ gật đầu, nhẹ nhàng bâng quơ giải thích_ Anh là em trai của Khấu ca, tôi vừa không cẩn thận đánh vỡ cửa sổ, anh ở dưới lầu nghe được, nghĩ có chuyện gì, cho nên đi lên nhìn Em trai Khấu Thiên Ngang?Lâm cảnh quan nghe vậy sửng sốt, người này là người ngoại quốc? Làm sao có thể là em trai Khấu Thiên Ngang?_ Xin chào!Hawke nhếch khóe miệng, quay đầu chào hỏi tên kia viên Tôi là Chứng minh của anh đâu?_ Ở dưới cười cười, bất đắc dĩ nói_ Tôi không kịp có thời gian Dưới lầu?Cô gái ngồi ở trên sô pha mở miệng bổ sung_ Anh ấy nói anh ấy ngủ dưới cảnh quan nhìn xem Hawke, nhìn nhìn lại cô, mới nói_ Tốt lắm, chúng tôi xuống dưới lầu nhìn Chân tôi bị chỉ chỉ chân chính mình, mặt không chút thay đổi nói. Lâm cảnh quan không nói thêm gì, chỉ Đi, đi âm thầm thở dài, bất đắc dĩ xoay người, đi xuống lầu. Trở lại tiệm cà phê, Hawke thẳng đi đến kho hàng, xuất ra chứng minh cho anh xem. Lâm cảnh quan mở ra xem xem, đối chiếu anh cùng ảnh chụp trong chứng minh, rồi mới đi đến quầy bar cầm lấy điện thoại, liên lạc Bạch Vân, xác định thật sự là em trai Khấu Thiên Ngang, mới đem chứng minh trả lại cho Thật có lỗi, anh sao không giống với anh trai mình?_ Cha tôi kết hôn quá nhiều cất chứng minh, tiễn anh ra cửa, nhịn không được mở miệng hỏi_ Anh có biết bệnh viện gần nhất ở đây không?Lâm cảnh quan mặt nhăn nhíu Làm sao vậy, anh có gì sao?_ Không ngẩng đầu nhìn cửa sổ lầu hai bị Tôi nghĩ cô cần đến bệnh À, chân của cô!Lâm cảnh quan hiểu ý_ Phía trước hai trăm mét quẹo nghe được cửa truyền đến tiếng vang, cô vội vàng ngẩng đầu, rồi mới nhíu Anh lên đây làm gì?_ Mang cô đi bệnh cười, hướng cô đi Không lạnh lùng, đem tay áo vừa mới xắn lên nhanh chóng kéo xuống. Hawke sớm nhìn đến cánh tay sưng đỏ của cô, ngượng cười, sắc mặt trắng bệch. Trời ơi, anh hy vọng tay cô không bị anh đá gãy!_ Tay cô bị gãy?_ Không vẻ mặt hờ hững. Anh liền ngồi xổm trước sô pha, tay nắm lấy tay cô, cô vội né, nhưng lại bị thương không thể né tránh, bị anh nắm lấy, nhưng lần anh vô cùng nhẹ nhàng, nắm lấy cổ tay cô, làm cho cô không thể rút lại, rồi mới xắn tay áo của cô lên, rủa một tiếng_ Shit! Tay cô bị gãy rồi!Cô nhếch môi, không rên một Tôi đời này không đánh con Chẳng phải đã làm rồi sao?.Cô châm chọc nói. Anh trừng cô, thật không dám tin cô gái này biết rõ tay mình gãy, còn kiên trì không tới bệnh viện. Nhịn xuống để không mắng cô, anh ôm lấy cô đi ra Này! Anh làm cái gì vậy?Cô đanh mặt, kháng nghị kêu một Hawke, tôi gọi là ngoài cười nhưng trong không cười lặp lại tên mình, ôm cô xuống lầu, khuôn mặt tuấn tú có chút tái Cô muốn la thế nào cũng được, nhưng cô nhất định phải tới bệnh im lặng, bởi sớm vì đau hành hạ mà mồ hôi lạnh chảy Đáng chết, phải tới bệnh viện!Xuống tới cầu thang, cô ngắm người đàn ông ngoại quốc trước mặt, mắt xanh, tóc vàng rồi mới nhìn đường cái vắng Anh tính ôm tôi đi đến bệnh viện?Xem trên người anh toàn trang phục hàng hiệu, cô mở miệng, tuy rằng thể trạng anh thoạt nhìn cũng không tệ lắm, nhưng cô cũng không cho rằng anh có thể ẳm cô đi đến bệnh viện. Đêm đã khuya, trên đường không có lấy một bóng Xem ra đây là phương pháp duy thầm than, cười cười tự giễu, bước đi về phía Anh tốt nhất đừng đem tôi bỏ giữa không tín nhiệm cảnh cáo anh. Anh nghe vậy nhếch miệng Tôi sẽ không!Cô hừ một tiếng, không đáp lời. Anh nhìn cô một cái, nhịn không được hỏi_ Cô lúc nãy vì sao không nói lời nói thật?_ Nói thật? Nói cái gì thật? Nói anh không phân biệt được tiếng phát ra từ TV, nghe được thét chói tai nghĩ đến trên lầu đã xảy ra án mạng, cho nên phá hư cửa của tôi, xông tới đem tôi đá bay saoCô hừ một Anh cho là loại sự tình này ai sẽ tin?_ Ách…… Cũng là……Anh xấu hổ cười cười, tiếp tục đi phía trước đi, Bỗng một hưng thơm không biết mùi hoa nào theo gió mà đến. Anh đi về phía trước, mùi kia càng đậm, qua ngã tư đường khi, anh thấy được kia mấy đóa ở dưới ánh trăng nở rộ. Cành lá vương quá đầu tường, phát ra nồng đậm Đó là cái gì hoa?Anh tò mò mở miệng. Nghe được câu hỏi của anh, cô giương mắt nhìn đóa thuần trắng nở rộ kia_ Hoa Hoa quỳnh?Anh sửng sốt,_ Phù dung sớm nở tối tàn hoa quỳnh?Anh đang nói thành ngữ sao? Cô nhíu mày, không trả lời, chỉ nhắc nhở anh_ Đèn Tôi chưa thấy qua loại này hoaAnh nói, hai mắt nhìn chăm Này! Mau qua đường!Cô không kiên nhẫn lấy tay khuỷu tay thúc vào ngực Tên của tôi không là Này, tên tôilà cười quay đầu, nghe lời bước về phía trước, vẫn nhịn không được hỏi_ Loại này hoa thật là chỉ nở một đêm sao?_ Không Cô tên là gì?Anh đột nhiên nói sang chuyện khác, làm cho cô một lần nữa cứng Âu Dương?Anh nhớ rõ hình như là tên này, anh vừa nghe được tên kia viên cảnh kêu cô như vậy. Cô mày lại nhíu lại_ Đó là Tên đâu?Trầm mặc một hồi lâu, cô mới mở miệng_ Ninh Ninh, Ninh của yên Cho nên tên đầy đủ là Âu Dương Ninh Ninh?Cô không để ý anh, chỉ nói_ Phía trước quẹo phải_ Ninh Ninh Âu Dương?Thấy cô không trả lời, anh cố ý nhíu mày hỏi lại. Đang đau vì tay bị thương, Âu Dương Ninh Ninh căn bản không trả lời vấn đề của anh, mặt không chút thay đổi nhìn phòng cấp cứu phía trước. Anh chợt phát hiện trên trán cô chảy ra mồ hôi lạnh, sắc mặt tựa hồ càng thêm tái nhợt. Phát hiện tay cô khả năng so với tưởng tượng còn đau đớn hơn, Hawke bước nhanh Thật có lỗi, cố chịu một chút, sắp đến bệnh viện rồi!Cô liếc mắt một cái, không nói thêm gì. Đến bệnh viện, vào phòng cấp cứu, cô vẫn không mở miệng, để mặc anh theo y tá ẳm cô đến giường bệnh, rồi mới đi đăng ký. Lí lịch của cô anh một chút cũng không biết, cho nên lại cùng y tá đi rồi trở về. Âu Dương Ninh Ninh lấy ra chứng minh đưa cho y tá. Không biết bao nhiêu lâu, bác sĩ đến, xử lý xong chân của cô rồi lại xem xét cánh tay của cô. Khuỷu tay cùng các đốt ngón tay bị trật. Cũng cũng không có gãy xương, bác sĩ nhanh chóng bẻ lại, cô đau đến nhíu mày. Hawke ở một bên chăm chú ngắm nhìn, ra điều áy náy. Bác sĩ đặt tay cô vào băng Khuỷu tay các đốt ngón tay trật khớp hai tuần mới có thể khỏi hẳn, tốt nhất không nên cử động đến này cánh tay, nhớ rõ phải tái thử xuống giường, mắt cá chân còn đau, nhưng vẫn có thể đi. Cầm đơn thuốc cùng hóa đơn, cô một mình đi đến phía trước Cô có thể đi rồi sao? Xác định? Có cần tôi giúp không?Hawke thấy thế, đi theo bên người Người này thật nói nhiều!Ninh Ninh nhíu mày, không để ý đến anh, tiếp tục đi về phía trước quầy, đem hóa đơn để trên quầy, mở bóp lấy Để tôi!Anh lập tức mở bóp, lấy tiền. Thu ngân nhận tiền, chần chờ nhìn anh, rồi mới đem tiền để trước mặt anh, chậm rãi mở miệng Tiên sinh, thật có lỗi, chúng tôi không thu Đô la sửng sốt, mới phát hiện trong bóp mình chỉ toàn Đô la Mỹ. Âu Dương Ninh Ninh thở dài, xem thường, lấy tiền mình ra thanh toán rồi đi đến bên kia lấy thuốc. Hawke theo cô, xấu hổ cười cười. Ninh Ninh không rên một tiếng cầm thuốc rồi mới đi ra ngoài, hoàn toàn phủ nhận sự tồn tại của anh. Nhìn bóng dáng của cô, Hawke hai tay cắm vào túi quần, thở dài, bất đắc dĩ lại lần nữa đuổi kịp. Ai, thực không hiểu được chính mình hôm nay gặp vận gì_ Hello, có cái gì tôi có thể làm cho cô?Đi trên đường lớn, Hawke thử cứu lấy hình tượng của chính mình ở trong mắt cô đang bên bờ vực nguy Có a!Cô dừng lại nhìn anh mỉm Sao?Anh mỉm cười, im lặng chờ. Ai ngờ vẻ mặt tươi cười của cô trong nháy mắt biến mất, thốt ra một câu lạnh lùng_ Cách tôi xa một cười của Hawke lần nữa đông cứng trên mặt, nhìn cô tiếp tục đi phía trước đi, anh không can tâm lại đuổi theo, cố gắng lộ ra vẻ mặt anh tuấn cùng nụ cười mê Tôi thật có Thật có lỗi? Anh thật có lỗi?Cô ở ngã tư đường dừng lại chờ đèn xanh đèn đỏ, liếc mắt nhìn Ừ!_ Có bao nhiêu thật có lỗi?_ Rất cố gắng duy trì nụ cười, bày ra bộ dáng thành khẩn vô tội của Ít nhất cho tôi đền bù lại một chút…_ Ngu nhíu mày nói tiếp. Anh xấu hổ cười cười. Đèn xanh sáng, Ninh Ninh nhìn anh, sau một lúc lâu không nhúc nhích, mặt không chút thay đổi mở Tôi đói Ân?Anh ngây Rất đói lại mở miệng, hai mắt chớp chớp nhìn Cho nên?Anh thật sự không hiểu lắm ý tứ của Tôi muốn ăn mỳ chậm rãi mở miệng, nói xong không đợi anh liền tiếp tục đi phía trước đi. Hawke vẻ mặt kinh ngạc đứng tại chỗ. Cô muốn ăn mỳ Ý? Trễ như vậy làm sao có mỳ Ý? Bảo anh đi đâu mà tìm mỳ Ý? Thấy cô càng đi càng xa, anh vội vàng chạy đi lên, cười khổ hỏi_ Nhất định phải mỳ Ý?_ Nhất định phải mỳ không quay đầu lại Không thể đổi khác?_ Tôi hiện tại muốn ăn mỳ Nếu tôi làm ra cô liền tha thứ cho tôi?Trở lại tiệm cà phê Bạch Vân, Âu Dương Ninh Ninh ngừng lại ở thang lầu, quay đầu nhìn anh, sau một lúc lâu mới nói_ Tôi sẽ lo nên ý tứ nói đúng là, nếu anh không làm ra, liền ngay cả lo lắng đều miễn? Nhìn cô xoay người lên lầu, anh đưa tay làm bù nhù đám tóc vàng, thở Mỳ Ý? Hiện tại muốn đi đâu tìm mỳ Ý?Anh ngắm ngắm tiệm cà phê Bạch Vân, rồi mới nhíu mày thở dài. Không được, nếu sáng sớm bốn năm giờ, anh chạy đi tìm Khấu ca, thì chắc canh chưa kịp mở miệng đã bị đá ra Có lẽ anh sẽ tự làm?Dù sao tài liệu trong cửa hàng đều có, tối hôm qua anh có nhìn đến Khấu ca làm. Chắc là sẽ không khó? Anh xem Khấu ca cùng phụ bếp làm đều rất thoải mái, hai ba phút là có ngay một dĩa, loại này này nọ sẽ không khó đâu? Bất quá chính là mỳ Ý thôi, cho vào nước nấu, vớt lên, thêm chút phô mai, bơ, hương liệu, thịt hun khói, đem cho vào lò nướng. Thế là xong. Đơn giản thế mà, làm khó được anh mới là lạ. Giương mắt nhìn ngọn đèn ở lầu hai, khóe miệng Hawke nhếch lên, quyết định tự làm mỳ được tiếng đập cửa, ngồi ở máy tính tiền công tác, Âu Dương Ninh Ninh quay đầu lại liền thấy anh chàng tóc vàng đứng ở ngoài cửa phòng ngủ, không khỏi nhíu Cửa không khóa…Anh dày mặt mỉm cười. _ Cho nên tôi tự nghĩa, cửa bị anh đá văng làm gì mà khóa được nữa. Cô nheo mắt nhìn anh, rồi mới phát hiện trên tay anh đang cầm một dĩa, mùi thơm như là đồ Đó là cái gì?_ Mỳ bước tới, cho cô xem. Nhìn dĩa đồ ăn lộn xộn vàng nhạt trên tay anh, cô nhịn không được lặp lại lời anh_ Mỳ Ý?_ Đúng, mỳ Ý!Anh đem để bên bàn máy tính của Vừa nướng thật, cô không dự đoán được anh thật sự làm ra… mỳ Ý. Tuy rằng thoạt nhìn thật sự không quá giống, bất quá ngửi mùi cũng có năm phần giống. Liếc mắt một cái, Ninh Ninh buông bút, cầm dĩa thức ăn trên bàn. Đúng là mỳ sợi, nó thoạt nhìn có điểm giống, nghe mùi càng giống, lại có thêm mùi bơ. Cô thật sự rất đói bụng, không ăn gì từ buổi chiều ngày hôm qua, cô nghĩ gần mười hai giờ chưa có gì trong bụng. Thoáng chần chờ một chút, cô nĩa lấy mỳ Ý, đưa vào Thế nào?Anh chờ mong hỏi. Ninh Ninh ăn vài nĩa, chậm rãi đem mỳ sợi nuốt vào bụng, mặt không chút thay đổi nhìn anh, mở miệng nói_ Khó Sao?Anh ngây ngốc nhìn cô tiếp tục ăn, không khỏi vẻ mặt mờ Thật sao?_ Đúng, rất khó lạnh lùng lặp lại, vẫn đem mỳ sợi đưa vào Kia……cô vì sao còn vẫn ăn?Hawke thật sự không hiểu Anh ăn thử không?_ Ách!Ninh Ninh lấy một nĩa mỳ đưa đến trước mặt Nha!Hawke nhìn mỳ sợi đưa đến trước mắt, lại nhìn cô gái không chút biểu tình rồi mới hé miệng, ăn mỳ sợi — Trong nháy mắt, anh thiếu chút nữa tất cả mỳ sợi phun Oh my God!Anh trừng cô, đại khái nhịn ba giây, cuối cùng vẫn là nhịn được chạy vào nhà vệ sinh đem cái thứ mềm không ra mềm cứng không ra cứng, hương vị ghê tởm, kỳ quái cấp tốc phun Anh thật sự không phải là đầu đứng ở cửa phòng tắm, dùng tay phải cầm nĩa, tay trái tuy rằng bị bó bột, cổ tay vẫn còn có thể cầm dĩa thức ăn, vừa ăn vừa phê Mỳ sợi có chút cứng như sợi dây thun, có chút mềm mại như phao cứu sinh, bơ bỏ quá nhiều, muối cũng thêm nhiều lắm, còn có, thịt hun khói nướng quá cháy…Anh quay đầu, thấy cô vẫn còn ăn, không khỏi ngạc nhiên mở miệng_ Cô sao vẫn còn ăn?_ Tôi rất đói tựa vào khung cửa, mặt không chút thay đổi nói. Hawke nghe vậy cũng ngậm miệng, nửa ngày nói không ra Ăn xong mắt cũng không chớp nói, đem dĩa trả lại cho anh, rồi mới xoay người trở lại máy tính tiền ngồi xuống, cũng không quay đầu_ Đi ra ngoài nhớ đóng Cửa hỏng dĩa mỳ trống không trên tay, anh không biết nên nói cái gì, chỉ có thể mờ mịt mở miệng nhắc nhở Tôi biết nó hỏng rồi, tôi không muốn anhi khóa cửa, chỉ cần đóng lại là tốt cầm lấy bút vẽ bản đồ, một lần nữa mở hồ sơ, tiếp tục làm công việc còn dang dở. Có chút mê hoặc ngồi nhìn máy tính tiền, lại liếc anh một cái rồi lại chuyên nhìn vào máy tính. Hawke hơn nữa ngày đều không thể phản ứng, chỉ có thể đứng ngây ngốc. Không biết qua bao lâu, anh mới hồi phục tinh thần, vẻ mặt buồn bực bưng dĩa xuống dưới Cô lại làm cái gì đấy?Dụi mắt, Âu Dương Ninh Ninh còn buồn ngủ đứng ở cạnh cửa, vẻ mặt khó chịu. Cô vừa mới ngủ được hai tiếng, đã bị âm thanh ồn ào đánh thức, khiến cho cô đầu một trận đau, căm tức đi ra muốn nhìn tên vương bát đản nào tạo ra âm thanh như thế, ai ngờ lại là tên vương bát đản Cửa sổ của cô hư Tôi biết chúng nó hư rồi!Cô đen mặt, lạnh giọng Tôi là hỏi anh lại đây làm cái gì?_ Như vậy không tốt khoái trá mỉm cười, chỉ chỉ công nhân phía sau đang sửa cửa,_ Tôi nghĩ nếu cửa sổ là do tôi plàm hư, nên tìm người đến sửa hí mắt cắn răng nói_ Anhcó thể chờ thêm một chút không? Đúng ngay lúc tôi đang Đã đến giữa trưa, tôi đến đánh thức chỉ chỉ bàn ăn vừa mới dọn lên ở phòng Tôi giúp cô đưa cơm trưa Tôi bây giờ không đói, có thể nhịn. Hơn là chịu ăn thêm đồ ăn của anhnấu lần lãnh mặt, hướng đến công nhân đang sửa Còn bao lâu?_ Cửa sổ đã đổi tốt lắm, còn cửa chính nhân thấy sắc mặt cô không tốt, vội vàng trả lời. Ninh Ninh nghe vậy, mặt vẫn là rất lạnh, không nói thêm nữa, xoay người đi vào Làm xong rồi về đi, nhớ khóa cửa. Chìa khóa đưa cho chủ tiệm cà phê dưới lầu, buổi tối tôi sẽ xuống gái này thật sự là không chừa chút mặt mũi nào cho Kia không phải tôi cô phải về phòng, Hawke liền ngăn cô lại, miễng cưỡng cười Là Khấu ca làm Khấu ca làm cho?Ninh Ninh dừng lại, nhìn bàn thức ăn, thức ăn được bao bằng giấy Đó là cái gì?_ Thịt dê nướng tỏi kiểu Hy đi qua, mở ra, một cỗ nồng đậm mùi thịt nướng xông vào mũi. Ninh Ninh đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống, chỉ cảm thấy nước bọt không ngừng tiết ra. Rau xà lách, ốc đồng nướng, bánh mì hương tỏi, nấm nùng canh chiên bơ, thịt dê nướng tỏi kiểu Hy Lạp, bánh ngọt hạt dẻ, còn có một chai rượu 85 năm, cô giương mắt nhìn anh. Hawke cười Xem như bù lại dĩa mỳ Ý tối hôm Anh à, cửa xong Công nhân đem cái chìa khóa giao cho Cám mỉm cười, tiễn công nhân ra cửa, trở lại chỉ thấy Ninh Ninh đã muốn cầm lấy dĩa ăn salad. Anh ở một bên ngồi xuống, rót Tôi không uống Ninh đưa một miếng vào miệng. Hawke trong lòng thầm than một tiếng, trên mặt vẫn tươi cười tao nhã, buông chai rượu_ Đổi hồng trà hoặc cà phê không?Ninh Ninh nhìn anh liếc mắt một cái, ăn salad, trả Không cần, tôi uống nước là tốt Ăn ngon không?Xem cô ăn rất ngon, anh nhịn không được mở miệng Rất nói ngắn gọn, lấy bánh mì tỏi, chấm vào nùng canh đưa vào miệng, nhịn không được lại ngắm anh liếc mắt một cái, bồi thêm một Các anh thật sự là anh em sao?Cô sao lại thành thực thế chứ. Hawke cười khổ, ăn phần salad của Cứ cho là vậy đi!_ Có ý gì?Ninh Ninh nhíu mày xem anh, anh em chính là anh em, không phải sẽ không là, cái gì mà cứ cho vậy Khấu ca là con của cha tôi, bất quá chúng tôi đều là con trong giá thú, cho nên trên danh nghĩa, xem như anh em dừng lại ăn cái gì động tác, trừng anh, nhất thời nghe không hiểu anh đang nói gì. Hawke nghiêng ly rượu, đưa trước ngọn đèn quan sát, rồi mới nhẹ nhàng lắc lắc, ngửi lấy mùi rượu, nhấp môi một cái, đem rượu giữ trong miệng, rồi mới nhíu mày, chậm rãi làm cho rượu từ từ chảy vào yết hầu, ra dáng thật vừa lòng. Anh liên tiếp làm động tác làm cho Âu Dương Ninh Ninh suýt chút choáng váng. Người này thật kì Ưm… ưm!Ho nhẹ một tiếng, Ninh Ninh kéo hoàn hồn trí, nhíu mày Anh vừa nói cái gì? Các anh là con trong giá thú, cũng cha ngươi sinh?_ Ừ!Anh lười biếng trả lời, nhìn chất lỏng màu đỏ sóng sánh trong ly rượu. Ninh Ninh tò mò muốn hỏi tiếp, trong đầu cảnh báo đột nhiên vang Đừng động vào chuyện người khác!_ Đây là việc nhà người ta, Âu Dương Ninh Ninh, đừng động vào!Cảnh báo trong đầu vang lên, cô quyết định nghe theo nó, nuốt câu hỏi xuống đến hầu, một lần nữa cúi đầu ăn nùng canh cùng bánh của cô. Buông ly rượu, Hawke cầm lấy dao nĩa ăn một miếng thịt Ai, Khấu ca nấu đúng là ngon không chỗ miệng khen một câu, anh khóe mắt lại ngắm đến cô gái kia không chỉ lấy bánh mì chấm canh ăn, còn lấy bánh đi chấm ốc đồng Như vậy ngon lắm sao?Anh tò mò Ừ!Ninh Ninh mắt cũng không chớp nói, sau khi đem ốc đồng nướng ăn luôn, dùng bánh mì chấm sạch nước sốt còn sót, rồi mới đem bánh bỏ vào miệng, còn luyến tiếc liếm ngón tay không cẩn thận dính nước. Hawke luôn luôn chú trọng lễ nghi bàn ăn, anh chưa từng có hành động như vậy, nhưng thấy bộ dáng này của cô, anh nhịn không được lấy bánh mì chấm nước sốt ốc đồng nướng, chần chờ ăn một Ân…… Thật sự thực không sai……Anh nhíu mày, lại ăn một miếng, không biết bao nhiêu lâu, anh liền ăn xong hết giỏ bánh.. Ninh Ninh nhìn bộ dạng lần đầu thử qua của anh, chỉ cảm thấy người này rất quái lạ, không để ý nhiều tới anh, cô tiếp tục ăn đồ ăn của Tôi no rồi!Cô bỏ lại này một câu liền đi vào trong Anh lát nữa đi ra ngoài nhớ khóa ngẩn ngơ. Không thể nào? Cô cứ bỏ anh như thế. Di Di sự thật phủ phàng ah~_ Đúng Ninh vào phòng sau như là nghĩ đến cái gì, lại đi ra, mặt không chút thay đổi Cám ơn anh đã chiêu chưa kịp há mồm đáp thì cửa đã đóng sầm lại. Có chút há hốc mồm nhìn cửa phòng đóng chặt kia, anh bắt đầu hoài nghi mị lực của chính mình. Kỳ quái, là anh biến dạng? Hay là con mắt của người nơi đây có vấn đề?Anh ấm ức cúi đầu ăn thịt dê, tầm mắt lại nhìn thẳng vào cái chìa khóa trên Để anh khóa cửa? Cô tin tưởng anh thế sao?

truyen bao boi may man ngu nham giuong